• 080-3603-8044
  • kudoaki@gmail.com
  • Achi, Japan
Du lịch
Chinh phục đỉnh núi Phú Sĩ 3776m

Chinh phục đỉnh núi Phú Sĩ 3776m

Đường trèo lên đỉnh núi Phú Sĩ (3776m) không hẳn quá gian khổ nhưng cũng không phải là món hời đối với những ai không thích nghi được với chứng “thiếu oxy” do độ cao thay đổi đột ngột. Có nhiều cách để khắc phục tình trạng này như uống thuốc, sử dụng túi oxy…

Ngoài ra, còn một cách hữu hiệu mà không tốn kém, đó là ngày từ những bước đầu tiên phải hít thở sâu đều và phân bổ thời gian nghỉ giữa các chặng hợp lý, tránh tình trạng tăng tốc quá nhanh để về sau đuối sức.

Trên chuyến tàu đi Shizuoka, một bức ảnh chụp vội...

Những chặng đường len lỏi nhen nhóm những giấc mơ bé.

Aki đã lên đến đỉnh và chạm được tay vào cột mốc đầy sương mây trắng xoá, không quên mang bên mình lá cờ đỏ sao vàng với niềm kiêu hãnh.

Bắt đầu từ chặng số 5. Từ đây mọi người bắt đầu thay quần áo, ăn uống và bắt đầu hành trình của mình.

Xuất phát chuyến đi

Aki bắt đầu leo từ độ cao khoảng 2305m tức trạm thứ 5 kể từ chân núi. (Từ trạm 1 đến trạm 5 này có thể ăn gian đi bằng xe buýt lên). Từ đây, Aki bắt đầu công cuộc vạch núi tìm mây.

– Cung đường Yoshinoya 7,5km. Vì leo lần đầu tiên nên chọn cung dễ đi nhất.

– Xuất phát từ trạm 5 lên đến đỉnh trạm 10

– Thời gian leo: khoảng 7 giờ leo

– Thời gian xuống núi: khoảng 5 giờ để xuống núi.

– Lần này, Aki muốn ngắm hoàng hôn trên đỉnh, nên khởi hành vào lúc sáng và xuống núi vào lúc chiều tà. Còn thêm 1 kiểu nữa là đi vào buổi tối và lên đến đỉnh vào buổi sáng sớm để ngắm mặt trời mọc.

Aki đã đi hai lần và rút ra kết luận là kiểu ngắm bình mình vất vả hành sát hơn ngắm hòang hôn ạ^^

Những chặng đường len lỏi nhen nhóm những giấc mơ bé.

Từ trạm 5 đến trạm 8 đường dốc hoặc đường bậc thang nên Aki vẫn còn khá nhởn nhơ, xung quanh các thảm thực vật chưa kịp phát triển đã phải tàn trong tuyết. Bên kia sườn núi xanh tươi bao nhiêu thì sườn này lởm chởm sỏi đá bây nhiêu, quang cảnh quá đỗi khác biệt.

Mây chen núi, khí hậu vừa ẩm vừa lạnh nên cây cối chưa kịp lớn đã phải tàn.

Thời điểm đầu tháng 8 là thời gian lý tưởng nhất để leo núi Phú Sĩ. Vì khi ấy tuyết đã tan và thời tiết trên đỉnh ít khắc nghiệt nhất. Ở những bước đi đầu tiên, người người rồng rắn kéo nhau đi như hội, một phần vì trang phục leo núi của mọi người khá màu mè một phần vì vẫn còn sung sức.

Đoàn người rồng rắn nối đuôi nhau trèo lên sườn núi dốc. Đằng sau là mây trắng dày đặc quánh

Nhưng từ trạm 8 đến đỉnh 10, hoàn toàn khác hẳn. Không khí thiếu oxy nhưng độ ẩm đặc quánh vì Aki đã đi vào trong mây. Chặng đường phía trước là một màu mờ ảo, đường đi dốc đứng, không còn một hình dáng nào nhất định. Aki phải sử dụng hết tứ chi – tức 2 tay 2 chân để bấu víu vào các mỏm núi, tìm vị trí để chân xác định chỗ đệm cho các bước tiếp theo – đúng theo nghĩa đen “leo núi”.

Đây là khung cảnh đoàn người rồng rắn nhau đi cho kịp ngắm mặt trời mọc. (Chuyến đi leo núi Phú Sĩ ngắm bình mình lần thứ 2 của Aki)

Người đi sau nhìn theo bước chân người trước để đi, cứ suy nghĩ điều xui xẻo rằng nếu lỡ buông tay chắc mọi người ngã tập thể quá. Không còn tiếng trò chuyện cười đùa, thấy vậy Aki cũng đành tập trung vào công việc “leo” và “trèo” của mình khi đã bắt đầu thấm mệt.

Những khó khăn phía trước chỉ là những thử thách

Ngay ở trạm dừng chân thứ 9, anh dẫn đoàn bảo sẽ nghỉ 5 phút để chuẩn bị cho đoạn đường 80 phút cuối cùng. Aki tranh thủ tiếp lương thực là những thỏi socola và nước bổ sung năng lượng. Lúc này, chẳng còn tâm trạng chụp hình tự sướng như lúc đầu nữa rồi ^•^.

Tư trang khi đi leo núi. Tranh thủ nghỉ ngơi giữa hiệp.

Thời tiết trên núi thật đáng sợ. Lúc leo núi khá nóng nên vừa đi phải vừa lột hết găng tay, áo nón trên người, mồ hôi nhễ nhại nhưng cứ hễ dừng lại nghỉ chân thì phải liên tục mặc thêm đồ vì run lạnh… Quá trình “cởi ra mặc vào” cứ lập đi lập lại nhiều lần trước khi đến được đỉnh (haha).

Trời lúc nắng lúc âm u, cơ thể lúc nóng lúc lạnh, thêm những con dốc không tên phía trước, thiệt dễ làm nhục ý chí con người.

Waaaaa!!!!!

Cuối cùng thì cổng trời cũng hiện ra trước mắt.

Thành cổng trắng toát hai bên có hai chú sư tử cẩm thạch toát lên dáng vẻ oai nghiêm. Thời tiết lúc này sao ấm áp lạ thường, trời trong xanh bỏ lại sau những tầng mây trắng xoá nằm giữa lưng chừng núi. Lòng người cũng phấn chấn hẳn lên. Đây là lúc sung sướng reo hò vì đã hoàn thành được chặng đường tìm đến anh Phú Sĩ, không có gì diễn tả được cảm xúc lúc này.

Khuôn mặt sau khi lên đến đỉnh. Tuy mệt nhưng vẫn ráng để lưu giữ khoảnh khắc này.

Ấy vậy mà trên đỉnh đông người lắm mọi người ạ.

Aki chọn một bát mì ramen ở độ cao 3776m để tự thưởng cho mình. Tham quan 1 lượt miệng núi lửa rồi tranh thủ thời gian để chuẩn bị cho việc xuống núi, vì trên đỉnh vừa lạnh vừa không có nhiều chỗ nghỉ ngơi đâu.

Bởi mới nói, niềm vui thì lúc nào cũng ngắn ngủi và mỏng manh vậy đó. Aki tranh thủ hít vài hơi thật sâu để cảm nhận cái cảm giác thích thú này.

Nhìn xuống khoảng không phía dưới, loáng thoáng thấy những bóng người đang cố gắng cho những đoạn dốc cuối cùng. Aki thầm động viên họ, chỉ còn một tí nữa thôi bạn sẽ được đứng trên cả mây và sẽ cảm giác được việc tiến gần hơn với vụ trụ, chiến thắng bản thân mình là như thế nào, cố gắng lên nhé..

Mặt trời lấp ló sau những tầng tầng lớp lớp mây

Đứng trước lòng miệng núi với độ rộng và sâu lên đến khoảng vài chục km, Aki mới cảm thấy được sự hùng vĩ và kì diệu của tạo hoá – phía dưới sâu kia là những dòng nham thạch đang âm ĩ. Ngọn núi lửa vẫn đang đắm chìm trong giấc ngủ dài.

Hành trình xuống núi - Tưởng dễ mà không dễ

Việc xuống núi những tưởng đơn giản hoá ra lại ngoài sức tưởng tượng.

Đúng lúc mây kéo đến tối sập và những hạt mưa bắt đầu tranh nhau thấm vào đất. Vào lúc này đây, dụng cụ đi mưa đã được dịp phát huy tác dụng. Đi trong mưa trượt xuống quảng đường dốc hoá ra phải dùng sức nhiều hơn cả lúc leo dốc. Các bước chân phải chọn được điểm đáp chính xác và tạo lực cản sao cho vừa giữ được tốc độ di chuyển mà không bị ngã lao về phía trước.

Sườn núi dốc và không có gì ngoài đất và đá

Không gì tồi tệ hơn khi cơ thể đã rã rời mà còn đội mưa xuống núi với nhịp độ ráo riết cho kịp trước khi trời tối. Aki cứ thế mà lao không phanh về phía trước chỉ với suy nghĩ phải giữ tốc độ cho kịp đoàn…

Sau 3 tiếng đồng hồ, mưa tạnh hẳn và bầu trời quang đãng hơn. Con đường dốc nay đã thoải hơn rất nhiều. Aki đã xuống được 2/3 quãng đường. Nhẹ nhỏm khi phần dốc khó khăn nhất đã gần vượt qua. Phía xa xa là cảnh tượng hết sức ngoạn mục. Cầu vồng hiện lên sau cơn mưa, những tia nắng như nhảy múa trên một khoảng trời rộng. Nhìn xa hơn nữa là hồ Kawaguchi-ko lấp lánh ánh nước. Aki như được tiếp thêm sức mạnh, đôi chân mình ngày hôm nay đã làm rất được việc.

Quang cảnh hồ Kawaguchi-ko nhìn từ núi Phú Sĩ. Sau một trận mưa rào cầu vồng đã xuất hiện.

Và, đã đi đến nơi cần đến và đã về đến điểm xuất phát một cách bình yên. Kết thúc 1 ngày dài leo núi, Aki lại thu về cho mình thêm nhiều điều bổ ích và những kỉ niệm khó quên.

Duy nhất, điều cần phải nhớ đầu tiên đó là chăm sóc đặc biệt cho đôi chân.

Đi về là như nằm liệt giường luôn đó, vì cơ chân đã hoạt động quá mức cần thiết.

Ngày dài tháng rộng – tuổi trẻ tui.

-Aki no Tabi-

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *